NỖI LÒNG VÀ THƠ
Lòng tôi như viện bảo tàng
Bao nhiêu kỷ niệm dọc ngang một thời
Nỗi niềm lưu giữ suốt đời
Làm thơ bộc bạch, viết rồi lại xem
Thời gian như nước đánh phèn
Gạn bao cay đắng, để nên ngọt bùi
Trong thơ hiện rõ cuộc đời
Nỗi đau dĩ vàng, đẹp thời hiện sinh
Thơ lưu tâm sự đời mình
Nêu cao tâm, đức, nghĩa, tình trong thơ
Thơ : Nguyễn Văn Định